Có một chàng thi sỹ một hôm vì lẽ gì đó bỏ đi làm thầy thuốc Mười năm hai mươi năm anh cặm cụi chăm sóc chữa lành làm dịu nỗi đau của trẻ thơ anh buồn vui cùng nỗi buồn vui của những người làm cha mẹ Đời sống trôi đi trong bận rộn thường ngày Nhưng những hoàng hôn tím biếc ngày xưa vẫn còn loang mãi trong sâu thẳm riêng