cô vác trên mình chiếc vỏ ốc nặng nề ấy, lê từng bước về phía trước, nhưng người cô yêu nhất lại ở nơi cô không thể đến được. cô quên rằng, cho dù có chạy nhanh hơn nữa thì mình cũng chỉ là con ốc sên chậm chạp, không thể theo kịp bước thời gian. có một chàng trai nguyện đứng sau cô, kiên trì chờ đợi cô. mỗi khi cô quay đầu lại, người đó sẽ khẽ mỉm cười và nói, không sao đâu, anh đợi em.Ốc sên chạy được bạn đọc đánh giá là một trong những tiểu thuyết tình cảm hay nhất của Điệp chi linh.