sử ký liệt truyện (thượng) - ‘gió se sắt chừ sông dịch lạnh, tráng sĩ một đi chừ không trở lại!’lại hát bằng âm vũ khảng khái, kẻ sĩ đều trợn mắt, tóc dựng xiên lên mũ. thế rồi kinh kha lên xe ra đi, không ngoái nhìn lại nữa.”